Bằng Kiều, Minh Tuyết song ca "Ngày mai người ta đi lấy chồng":
Ngân An
Clip: Anh Phương
Ảnh: Hoà Nguyễn
Nhân sự gen Z đôi lúc cảm thấy lạc lõng khi không thể "thảo mai" ở nơi công sở (Ảnh minh họa: Ground Picture).
E dè khoảng cách thế hệ
"Ngoài việc chào hỏi cơ bản khi đến và rời đi, tôi không có thói quen bắt chuyện hay "thảo mai" với đồng nghiệp. Bản thân tôi cảm thấy điều này không cần thiết và lãng phí thời gian. Bởi, tôi được công ty trả lương để làm việc, chứ không phải để làm vui lòng người khác", Xuân Mai thẳng thắn.
Bên cạnh đó, cô gái chia sẻ bản thân khá e dè về khoảng cách thế hệ. Việc bắt chuyện theo "phong cách" của gen Z như cô có thể sẽ không phù hợp với những đồng nghiệp lớn tuổi, dễ gây ra hiểm lầm và mất lòng nhau. Vì thế, Mai chấp nhận trở thành "nhân sự ít nói nhất" trong suốt nửa năm đi làm.
Nhiều nhân sự gen Z cho hay, việc "thảo mai" là không cần thiết (Ảnh minh họa: Shuttestock)
Lê Minh (21 tuổi, ngụ TP Thủ Đức) cũng thuộc số ít gen Z ở công ty. Là một nhân viên thiết kế ấn phẩm truyền thông, Minh hằng ngày tiếp xúc với máy tính nhiều hơn nói chuyện với đồng nghiệp.
Từ đó, cô gái cũng thoải mái hơn khi không phải bắt chuyện với ai. Trong mọi cuộc trò chuyện, Minh luôn là người bị động. Khi có ai bắt chuyện thì Minh mới trả lời.
"Tôi hạn chế hết mức việc tham gia vào các cuộc trò chuyện "vô bổ". Nếu có điều gì tôi không thích hoặc ảnh hưởng đến chất lượng công việc, tôi không ngại lên tiếng góp ý dù đồng nghiệp có lớn tuổi hơn", Lê Minh bộc bạch.
Minh còn kể rằng, có lần cô đã dùng cả buổi chiều để chỉ ra lỗi của đồng nghiệp, khiến cho công việc bị trì trệ, mất thời gian. Nhờ tính cách thẳng thắn, đồng nghiệp đã vui vẻ lắng nghe, công việc sau đó cũng ổn thỏa hơn rất nhiều.
Trong khi đó, Y. V. (21 tuổi, ngụ TP Thủ Đức) cho rằng đôi lúc "thảo mai" cũng khá cần thiết khi đi làm. Việc "nịnh" sếp và đồng nghiệp sẽ giúp cho mọi người có cái nhìn thiện cảm về bản thân, cũng như làm dịu đi sự căng thẳng trong công việc.
Tuy nhiên, V. có nguyên tắc là "thảo mai" sẽ có mức độ nhất định. Nhân sự gen Z này sẵn sàng "ngậm bồ hòn làm ngọt" 2 lần. Nếu đồng nghiệp tiếp tục phạm sai lầm, ảnh hưởng đến tiến độ làm việc, cô gái không ngần ngại lên tiếng tố cáo.
Không thích lên văn phòng, không ngại bỏ việc
Xuân Mai cho hay, công ty bắt buộc phải lên cơ quan mỗi ngày nhưng không quy định thời gian ở lại. Vì thế, Mai thường "gian lận" bằng cách xuất hiện nửa buổi rồi lẻn về khi sếp vắng mặt.
"Làm việc tại nhà khiến tôi không mất thời gian chuẩn bị để di chuyển đến chỗ làm. Thỉnh thoảng tôi ra quán cà phê cùng bạn bè, vừa trò chuyện với người cùng thế hệ, vừa làm việc khiến tôi thấy thoải mái hơn. Đôi lúc ý tưởng cũng xuất hiện trong các cuộc trò chuyện ấy", Xuân Mai nói.
Y.V. cũng cho rằng, làm việc tại nhà hoặc quán cà phê khiến năng suất công việc tốt hơn rõ rệt so với khi lên công ty.
Nhân sự gen Z cảm thấy thoải mái khi làm việc tại nhà, quán cà phê hơn là ở văn phòng công ty (Ảnh minh họa: Greatplacetowork).
"Vốn là người không thích sự ràng buộc, tôi luôn ứng tuyển vào những công ty cho phép làm việc tại nhà. Hầu như những gen Z mà tôi biết cũng có sở thích tương tự. Bằng chứng là trong giờ làm việc, các quán cà phê luôn đầy người ngồi với chiếc máy tính trên bàn", V. chia sẻ.
Với tính cách thích tự do, V. đã "nhảy việc" 3 lần trong năm nay. Trong đó, thời gian làm việc ngắn nhất là 1 tháng. Đối với V., châm ngôn sống chính là "làm việc khi vui và vui khi làm việc".
"Tôi sẵn sàng bỏ việc nếu những điều không hợp lý không được giải quyết triệt để, gây cho tôi nhiều phiền phức. Ai cũng xứng đáng có cuộc sống tốt hơn nên ngại gì phải ép bản thân làm những thứ mình chán ghét, tệ hại", V. nhấn mạnh.
Về khoản này, Xuân Mai cũng đồng tình. Bởi, cô từng vào làm việc tại công ty truyền thông khá nổi tiếng nhưng đã xin nghỉ sau 1 tuần thử việc. Nguyên nhân Mai nhận định do cách làm việc của công ty không phù hợp.
Tại Việt Nam, gen Z có khoảng 15-16 triệu người, chiếm khoảng 25% lực lượng lao động. Số lượng nhân sự này dự kiến sẽ tăng lên 30% vào năm 2030. Trong khảo sát của Glint, 69,5% gen Z thích làm việc theo hình thức hybrid (linh động làm việc tại văn phòng và làm việc từ xa). Hiện nay có rất nhiều gen Z Việt Nam lựa chọn những công việc đem lại sự tự do. Với khả năng làm việc độc lập tốt, tính chất công việc tự do, linh động sẽ giúp gen Z phát huy hết sở trường và tư duy sáng tạo của mình. Ngoài ra, gen Z đã quen với phong cách làm việc có tính cạnh tranh và thích thử thách bản thân để đối đầu với người khác. Điều này có thể mang lại cảm giác tiêu cực cho những thế hệ khác khi làm việc cùng họ. Theo báo cáo của Sapien Labs, có đến 77% nhân sự gen Z thích làm việc linh hoạt. Điều này khiến họ khó có cơ hội được đào tạo và phát triển tiềm năng nghề nghiệp do bỏ lỡ sự kết nối trực tiếp với đồng nghiệp, cấp trên. Khảo sát của Anphabe cho thấy có 62% nhân sự trẻ chọn "nhảy việc" trong năm đầu tiên đi làm. Trong đó, không ít gen Z còn nhảy việc nhiều lần chỉ trong 1 năm. |
Theo Dân Trí
Số tiền khủng tìm thấy trong rừng tre
Tháng 4/1989, người đàn ông không tiết lộ tên, tìm thấy chiếc túi chứa khoảng 1 triệu USD (hơn 23,5 tỷ đồng) trong khu rừng tre, ở Kawasaki, phía nam Tokyo (Nhật Bản). Năm ngày sau đó, một người khác cũng tìm thấy túi tiền chứa 629.000 USD (hơn 14,9 tỷ đồng) trong khu rừng.
Việc phát hiện 2 chiếc túi gây chấn động trong khu vực. Mọi người gọi là "Taketori Monogatari" - câu chuyện dân gian Nhật Bản kể về ông lão khi đốn tre đã phát hiện ra một nàng công chúa bên trong thân cây - thời hiện đại.
Thời điểm đó, với niềm tin "những thứ xảy ra 2 lần chắc chắn sẽ có lần thứ 3", nhiều người ôm mong ước làm giàu đã đổ xô đến khu rừng và bắt đầu cuộc truy tìm "kho báu".
"Cảnh tượng đông như chợ, thậm chí có thể dựng lên các quầy hàng để buôn bán", cư dân địa phương Hiroyasu Watanabe nhớ lại.
Hiroyasu Watanabe lúc đó là phóng viên một tờ báo về kinh tế, chứng khoán. Anh nhìn thấy hình ảnh trên bản tin và phát hiện nơi ấy gần nhà bố mẹ mình. Anh đến hiện trường, khu vực xung quanh nhà bố mẹ anh rất đông người, cảnh sát cũng có mặt.
Danh tính người đàn ông tìm thấy túi tiền đầu tiên nhanh chóng được tìm thấy. Đó là một người đàn ông 39 tuổi, đến khu rừng để hái măng. Anh và vợ điều hành nhà hàng Yakitori, cách khu rừng vài kilomet. Sau vụ việc, rất nhiều phóng viên đến nhà hàng để phỏng vấn, theo Mainichi.
Chủ sở hữu thực sự là ai?
Cảnh sát tỉnh Kanagawa vào cuộc truy tìm chủ sở hữu thực sự của túi tiền. Dựa trên tên của tổ chức tài chính, ngày phát hành xuất hiện trên dây của các bó tiền, cảnh sát phát hiện số tiền thuộc về chủ tịch một công ty kinh doanh ở phường Ota, Tokyo.
Vị chủ tịch 46 tuổi sau đó thừa nhận mình đến khu rừng tre 2 lần để giấu các túi tiền. "Đó là khoản tiền tôi giấu đi để trốn thuế. Tôi muốn ai đó có thể tìm thấy và đem đi quyên góp vì lợi ích của xã hội", anh nói.
Tuy nhiên sau đó, anh lại thay đổi phát ngôn. Anh nhấn mạnh, anh không vứt tiền mà chỉ cất ở đó, đồng thời báo cáo rằng nó bị mất. Vì vậy, khi tìm thấy tiền, cảnh sát tỉnh đã trả lại số tiền theo luật tài sản của Nhật Bản về món đồ bị mất.
Cuộc sống hiện tại ít ai ngờ
34 năm trôi qua, Hiroyasu Watanabe quay lại tìm kiếm người đàn ông may mắn đầu tiên tìm thấy số tiền lớn. Khung cảnh ngày xưa đã thay đổi nhiều. Nhà hàng Yakitori của vợ chồng người đàn ông ấy không còn ở đó nữa. Anh đã ngừng kinh doanh vài năm trước và chuyển đi nơi khác.
Những ai quen biết người đàn ông này đều mô tả anh là một người ít nói và không có nhiều bạn bè. Hiroyasu tìm đến khu dân cư được cho là nơi người đàn ông đó từng sống, quán cà phê anh thường ghé thăm.
Daiya Sato, 85 tuổi, chủ quán cà phê kể lại rằng khi ông và một số khách hàng đang nhắc lại chuyện túi tiền trong rừng tre năm xưa thì một người đàn ông ngồi cạnh đó bất ngờ lên tiếng.
"Chính tôi là người đã tìm thấy số tiền ấy", anh ta nói. Câu nói khiến Sato và mọi người có mặt trong quán ngạc nhiên.
Nhưng sau năm 2007 ông Sato không còn thấy người đàn ông ấy nữa. Nhiều người đồn rằng anh được nhận toàn bộ số tiền 23,5 tỷ đồng và trở nên giàu có. Anh cũng nhận được rất nhiều bức thư từ các tổ chức khác nhau để xin quyên góp, tài trợ. Thậm chí người thân cũng tìm đến và xin tiền anh.
Trên thực tế, chỉ 10% số tiền được trao cho người tìm thấy như một phần thưởng. Người đàn ông tìm thấy số tiền đầu tiên được nhận khoảng 2,3 tỷ đồng, trong khi người tìm thấy chiếc túi thứ 2 nhận được gần 1,5 tỷ đồng. Sau khi phải đóng thuế, số tiền mà người đàn ông may mắn đầu tiên nhận được, đủ cho anh đặt cọc mua một căn chung cư mới.
Hiroyasu tiếp tục hành trình tìm kiếm thì phát hiện người đàn ông năm xưa đang sống ở một khu dân cư đông đúc miền đông Nhật Bản. Khi Hiroyasu bấm chuông cửa, trước mặt là người đàn ông với khuôn mặt mà anh đã nhìn thấy trong bức ảnh từ 34 năm trước.
Khi được hỏi về chuyện nhiều năm trước, người đàn ông này phản ứng và không muốn nhắc lại chuyện cũ.
"Tôi không muốn nhắc lại việc tìm thấy 1 triệu USD nữa. Tôi đã trải qua một khoảng thời gian khủng khiếp. Giờ đây, tôi đang sống với vợ mình rất yên bình. Vì vậy tôi mong bạn hãy để tôi yên", anh nói, rồi đóng cửa lại.